"Nếu một đêm đông có người lữ khách" - Italo Calvino
Trần Tiễn Cao Đăng dịch
Mình đã đọc được 1/3 quyển và hiện rất mông lung. Không biết bản thân đang mong đợi điều gì ở quyển sách này. Một cốt truyện ly kỳ? Một xứ sở phương Tây thơ mộng đắm chìm trong sương mù và những con người, sự vật có "linh hồn"? Tất cả nhận lại là những cảm xúc rối bời và đứt đoạn. Mọi vật được gợi lên phút chốc rồi lại bị tước đi. Chuyển tiếp một câu chuyện một lời dẫn khác… Một hướng dẫn hay một lời bình (chắc vậy), nhìn như chẳng liên kết gì nhau nhưng có vẻ ngay từ đầu mọi câu chuyện nhỏ chỉ là một phần của câu chuyện lớn - cái mà mình cảm thấy nhạt nhẽo và thất vọng. Đứng giữa cái mà người ta gọi là mông lung - thứ cảm xúc lần đầu mình nhận được khi đọc một quyển sách, không, nói đúng hơn là chỉ mới 1/3 quyển. Mình tự hỏi liệu có nên tiếp tục khám phá nó hay lãng quên nó vào một xó trong hàng vạn những "câu chuyện" hấp dẫn được dệt nên từ những quyển sách khác. Có lẽ mình muốn chọn cách thứ hai hơn nhưng bản thân lại dằn vặt vì vứt bỏ đi một quyển sách - cái được gọi là kho tàng tri thức của nhân loại.